Nguyễn Thanh Thanh

Mộng


Nghe xa lắm khúc du ca biển cả
Nhẹ thì thầm theo gió thoảng mây bay
Tưởng tượng thôi một vóc dáng hình hài
Thơ đối ẩm có làm người phiền giận

Chưa quen biết giữa thi đàn chen lẫn
Ngày và đêm riêng hiện ở mỗi nơi
Nhưng chung quy đọc, thấy giống như lời
Và thể hiện như đang cùng trực diện

Xong công việc rãnh rỗi vào thăm viếng
Vui lẫn buồn chia sẽ, dạo miền mơ
Là một nơi không hề biết bến bờ
Tình trên hết, ấm lòng quen với lạ

Dù là ảo nhưng là nơi hỷ xả
Chứa rất nhiều từ đất tận trời cao
Lòng người xen vạn vật đủ muôn màu
Luôn biến hóa làm say lòng hiện thực

Mỗi ngày qua ấn sâu vào tiềm thức
Tạo nổi niềm nhằm dạo bước mông lung
Nếu không may bị lạc giữa muôn trùng
Lúc bừng tỉnh đơn giản thôi là mộng.
 

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 12 tháng 7 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "Mộng"